vậy là cuối cùng ngày này cũng tới , sáng nay mình đang ngủ thì nghe tiêng điện thoại reng , khi nhấc máy lên lại ko nghe ai nói gì , mình bỏ máy xuống và đi ngủ tiếp ........................
cả 1 ngày mệt nhọc với bao chuyện lo toan , chiều nay đang còn lượn web coi có gì new ko , thì phone lại reng lần này là mom của mình ,
có gì ko vậy Má ..............bà nội mất rồi con ui , mất hồi nào vậy má , hôm qua , ( bà nội mình đang ở Úc )
mai con rảnh qua ba con an ủi ổng nha .................
lòng se nặng , nước mắt rơi thắp 3 nén nhang mình ra đường cầu khấn cho bà mình đi về cỏi bình an ........
nước mắt cứ rơi hoài nó ko dứt , mình thèm được bà ôm ấp mình lắm , thèm nghe những mẩu chuyện kể về 1 nhân vật nào đó , thèm được nhấp 1 ngụm trà sen thơm mát , nếu ko có bà nội mình , mình ko có ngày hôm nay đâu , bao nhiêu tình thương của bà dành chọn cho đứa cháu gái là mình , những hình ảnh ngày thơ ấu , từ lời nói , dạy bảo cho mình thành người , tới giờ nó vẫn còn in đậm trong ký ức của mình , những kỷ niệm đó nó theo mình lớn lên từng ngày , từng ngày ...............nói sao cho hết tình bà nội thương mình , suốt đời này chưa ngày nào mình trả ơn được cho nội , vậy mà mình đã biết bao lần làm cho nội khổ đau ,
cháu khổ vì tình , còn nội thì khổ vì cháu , hết cháu rồi tới con của cháu , cháu có lổi với nội nhiều lắm nội ơi ..............cháu chỉ cầu xin cho nội được về nơi bình an , nơi đó nội sẻ ko còn muộn phiền , ko còn tranh giành hay đau khổ do bệnh tật mang tới , sáng nay chắc nội ra đi đã đến gọi cháu , cháu thiệt vô tâm ko biết đó là nội , mong nội tha lỗi cho cháu nhé ,
đứa cháu thương của nội
nội ơi ...............................nội ra đi bình an nha nội , cháu luôn luôn nhớ đến nội đó nội ơi ....................
0 comments:
Đăng nhận xét